Một bà nhà giàu ở Hàng Châu đến am Hiếu Tử hỏi Đạo Nguyên Hòa thượng rằng : “Tu pháp môn nào nội một đời chắc chắn thoát khỏi biển khổ ?”.
Hòa thượng dạy : “Không gì hơn niệm Phật! Nhưng niệm Phật không khó, mà khó ở bền lâu. Bền lâu chưa khó, mà khó nơi tâm chuyên nhất. Bà nếu có thể không quản đến tất cả thế sự, mà chuyên tâm trì niệm danh hiệu của Phật và chí thành phát nguyện vãng sanh, khi lâm chung Phật đến tiếp dẫn thời được giải thoát”. Bà mừng lắm, lạy tạ Hòa thượng mà về. Bà đem tất cả việc nhà ủy thác cho dâu con, còn bà Đọc tiếp…
Hai ba tháng về trước, một bé gái nhỏ mười tuổi niệm Phật vãng sanh, giống như lão pháp sư Hải Hiền biết trước giờ ra đi, không hề bị bệnh. Cô bé này cũng niệm Phật ba năm, chỉ một câu Nam Mô A Di Đà Phật, 7 tuổi ba mẹ bé đều học Phật, khi ba của bé đang đọc Kinh A Di Đà bé hiếu kỳ hỏi ba: “Papa đang đọc cái gì vậy?”.
Lục Thị người Thường Thục, năm 20 tuổi góa chồng, Thị ăn chay trường giữ giới niệm Phật. Tánh nhã nhặn, không bao giờ Thị tranh cãi với ai. Năm 67 tuổi thời Thị chết. Khi thiêu quần áo của Thị, lửa đã tắt, bỗng thấy ánh sáng màu vàng chiếu lên, trong tro hiện rõ hơn hai mươi tượng Phật. Cả làng đều đua nhau đến xem, và đều cùng nhau thắp hương lễ bái. Bấy giờ là năm Khang Hi thứ ba.
Theo lời Hòa Thượng trưởng lão Huyền Tôn kể rằng, những ngày Hòa Thượng còn ở quê nhà, nơi Tổ đình Thiên Ấn – miền Trung, có một chú sa di tên Diệu Mãn. Thường nhật Chú chỉ làm công việc quét chùa. Chú người hiền lành, ít nói, tánh tình ngồ ngộ. Đặc biệt trong chúng, ai nhờ việc gì đều hoan hỷ làm ngay. Cũng chính vì vậy, chú thường bị quí sư huynh đệ la rầy, sao đang làm việc này lại bỏ đi làm việc kia… Tuy vậy, nhưng lúc nào chú cũng hoan hỷ, không ai thấy chú câu chấp việc gì bao giờ.
Vào đời nhà Tống, ba cha con của Ngụy Thế Tử cùng với một quận chúa đều tu theo Tịnh độ, trừ ra phu nhân là còn ăn mặn, chưa chịu tu. Một hôm bỗng dưng quận chúa đột nhiên qua đời. Sau khi liệm xong, quàn lại bảy ngày bổng nghe tiếng kêu từ trong quan tài:” Ngộp lắm!“. Cả nhà mừng lắm liền mở nắp quan tài ra. Ngay trong lúc ấy trên không trung bỗng dưng trổi lên tiếng nhạc du dương trầm bỗng vi diệu. Quận chúa bước ra thưa với mẹ rằng:
Bạn phải đăng nhập để bình luận.